Hannah Shewan Stevens, đến từ Anh, bắt đầu lên đường phượt từ tháng 4.2022. Đến nay, cô rong ruổi khắp năm quốc gia Đông Nam Á suốt 10 tháng. Mỗi khi visa hết hạn, cô lại đi từ nước này sang nước khác.
Khi khám phá Việt Nam đến tháng thứ ba, Hannah quyết định sang Lào. Chuyến bay hơn một tiếng từ Hà Nội đến Vientiane hoặc Luang Prabang có giá vé khoảng 4,5 đến 6,5 triệu đồng. Phải thắt chặt chi tiêu, Hannah quyết định mua vé xe giường nằm một chiều Hà Nội – Vientiane dù thời gian di chuyển phải mất đến 24 tiếng với giá hơn một triệu đồng.
Chuyến xe khởi hành từ bến Nước Ngầm, Hannah lấy vé từ quầy và ra xe trước giờ khoảng 30 phút. Cô ngạc nhiên khi thấy phụ xe chỉ nơi cất hành lý mà không cần xem vé của khách. Một người khác chỉ kiểm tra vé của cô ngay trước khi lên xe và yêu cầu cất giày vào túi nilon.
“Tôi biết rằng đó là quy định tiêu chuẩn khi đi xe khách đêm ở Việt Nam, bởi người dân khắp Châu Á cho rằng đi giày vào trong nhà là bất lịch sự, bởi giày dép đi ngoài đường rất bẩn”, Hannah bày tỏ.
Trên xe có ba dãy giường Hannah có thể tùy ý chọn, nhưng một khi ổn định cô không được phép đổi chỗ. Nữ du khách Anh để ý rằng hành khách trên xe mang đủ quốc tịch, bên cạnh người dân Việt Nam và Lào. Mọi chỗ trên xe nhanh chóng được lấp đầy, trừ giường cuối xe dành cho tài xế thay phiên nhau ngủ.
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh vào khoảng 18h. Hannah ngồi ở giường tầng dưới khá thoải mái và để ý rằng tầng trên có vẻ không ổn vì hành khách dễ bị xê dịch khi xe vào khúc cua hẹp. Chỗ của cô ở cạnh cửa sổ có rèm, điều hòa, gối, chăn, dây an toàn.
“Tôi nghĩ chiếc giường của mình khá tiện dụng khi ngả hết cỡ với đủ chỗ để duỗi chân, dù có hơi chật chội vì cô để balo giữa chân”, nữ du khách cao 1m72 nhận xét.
Xe bon bon chạy khoảng ba tiếng rưỡi thì đến điểm dừng đầu tiên lúc 21h30. Tài xế cho hành khách mượn dép từ trong một chiếc giỏ để đi ra ngoài mà không cần lấy giày ra khỏi túi nilon.
Vì không biết tiếng Anh, tài xế không thông báo cho hành khách thời gian nghỉ nhưng một người khác có kinh nghiệm cho Hannah biết rằng xe sẽ dừng 20 phút. Cô đã ăn nên chỉ xuống trạm nghỉ để đi lại cho thoải mái và dùng nhà vệ sinh. “Toilet không quá sạch sẽ nhưng tôi mừng vì có sẵn giấy vệ sinh”, nữ du khách bày tỏ.
Một khi tất cả hành khách trở lại, tài xế tắt đèn và tiếp tục hành trình. “Chẳng ai tự bật đèn ở chỗ mình, tôi để ý rằng thay vì mở điện thoại thì tất cả hành khách chấp thuận một quy định bất thành văn là giữ im lặng để người khác ngủ”, Hannah cho biết.
Đi thêm bốn tiếng rưỡi nữa, xe đến cửa khẩu Lao Bảo, Quảng Trị vào 2h. Hannah bất ngờ khi biết 7h cửa khẩu mới mở cửa và xe khách sẽ đợi cho đến sáng. Một hành khách cho Hannah biết rằng tài xế đến sớm như vậy sẽ có thêm thời gian để ngủ và xếp hàng trở thành xe đầu tiên được thông quan.
Sau khoảng thời gian nghỉ ngơi và chờ đợi, đúng 7h tài xế tập trung hành khách để làm thủ tục xuất nhập cảnh tại cửa khẩu. Trở lại xe sau khi hoàn tất thủ tục, Hannah thầm nghĩ hai tiếng tiếp theo sẽ suôn sẻ để cô chợp mắt. Nhưng, đến tiếng thứ 18 của hành trình, toilet bị tắc còn một tiếng sau xe phải dừng vì hỏng lốp. Tài xế phải đi tìm người địa phương sửa xe giúp, Hannah tranh thủ ra ngoài duỗi chân, đi dạo cho đỡ mỏi.
Chỉ 20 phút sau xe lại tiếp tục, Hannah đeo tai nghe và ngủ cho hết đoạn cuối của hành trình. “Dù nằm thoải mái, vài tiếng cuối cùng khá oải vì lưng tôi bắt đầu đau mỏi. Tôi chỉ ước chiếc giường có thể ngả ra hết cỡ”, cô chia sẻ.
Cuối cùng, kết thúc 24 tiếng, Hannah đã tới bến xe Vientiane, Lào vào 18h05 ngày hôm sau. Cô thở phào vì đến nơi đúng giờ, bởi trước đó vài người từng đi xe cảnh báo rằng hành trình có thể kéo dài đế hơn 30 tiếng nếu bị hoãn hoặc xảy ra vấn đề nghiêm trọng.
Hannah vui mừng vì hoàn thành chuyến xe và vượt qua vài thử thách nho nhỏ, đặc biệt khi phải chịu cảm giác nhức mỏi vì nằm một chỗ quá lâu.
“Nhưng tôi nghĩ cả hành trình dễ chịu đến không ngờ. Tôi làm quen với vài người bạn mới, những người giúp tôi suốt chuyến đi. Tôi ngắm nhìn những vùng đất xa xôi của cả Việt Nam và Lào, những nơi tôi sẽ không bao giờ có cơ hội biết đến nếu không đi chuyến xe này”, Hannah bày tỏ. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất với cô chính là tiết kiệm một khoản tiền đủ để cô trải nghiệm những điều thú vị tại Lào, ví dụ như bay khinh khí cầu.
“Chắc chắn tôi còn quay lại Lào, và khi đó, tôi sẽ lại đi xe giường nằm qua đêm. Hành trình có thể dài hơn chuyến bay một tiếng, nhưng đó là chuyến đi tuyệt vời tôi không bao giờ quên”, Hannah khẳng định.
Theo Laodong